Khúc buồn


Hà Nội hết mưa rồi, nhưng trời vẫn còn lành lạnh. Bầu trời xám có vẻ như sắp đông (chỉ là có vẻ thôi, vì từ nay đến khi đông hẳn thì vẫn còn nhiều ngày nắng lắm). Dù sao thì không khí này cũng gợi nhớ đến Trầm khúc và Đêm của Dominik.

Tháng 5/2008, giữa những ngày nắng gắt của Hà Nội:

Trầm Khúc, khúc hát buồn (sadness) và được nghe trong đêm vắng, nhưng gợi ra một không gian trong xanh và đầy mê mải, vì thấy rõ hơi thở rất mới, rất trẻ và đầy đam mê trong thế giới âm nhạc của Dominik. Cả Trầm Khúc và Đêm.

Lắng nghe dương cầm chớm đông,
Khúc ru tên mình vào nhớ mong.
Sương non nhẹ tan trong từng hơi thở!
Mênh mông chiều loang mùa cũ…

Dominik (Đỗ Minh Nghĩa), cái tên xa lạ với nhiều người Việt Nam, không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, có vẻ chỉ được biết đến nhiều trong giới nghệ sĩ Việt Nam ở nước ngoài và những người quen với MySpace. Tôi “phải lòng” Trầm Khúc và Đêm ngay từ lần đầu tiên nghe nó, trong đêm, nhưng như đã nói ở trên, nó gợi ra một cảm giác phấn khởi và say xưa khi vô tình tìm thấy được những nét nhạc lạ.

Trầm Khúc và Đêm được Dominik viết nhạc, Hoàng Quân viết lời (bạn này hình như là ca sĩ ở Sài Gòn), guitarist Thanh Phương, vocal Dominik.

Trong điều kiện nhạc update từng ngày như thế này, cơ hội nghe lại những bài hát cũ (dù thích đến mấy) cũng rất là ít. Vì không khí của Hà Nội hôm nay và không gian của chính mình lúc này, nên mới nhớ đến và nghe lại, vẫn thấy đầy mê mải. Một bức tranh trọn vẹn của một chiều cuối thu đầu đông, (ở Hà Nội, đây mới là thời điểm buồn nhất chứ không phải những ngày thật lạnh), nhiều tiếc nuối nhưng không hề bi lụy, và thấp thoáng đâu đó vẫn là những khát vọng thanh xuân.

Bổ sung thêm link download 2 bài:
Đêm
Trầm Khúc
Ảnh: DeviantArt


0 comments:

Post a Comment