Đi qua bóng tối

Người ta đã dạy tôi biết tin tưởng.
Người ta đã cho tôi biết nghi ngờ.
Người ta cũng làm tôi biết thế nào là tuyệt vọng.
Nhưng tôi vẫn tin tưởng, vẫn hy vọng.
Và để rồi, bài học cuối cùng…
Dù sao, tôi cũng đã yêu như chết là hạnh phúc. Biết yêu thương và sống thật lòng cho tình yêu của mình.
Không nuối tiếc cho những điều đã làm hoặc chưa làm.
Đã đến lúc. Ngẩng cao đầu và đi qua bóng tối.
Tin vào chính mình và những điều thuộc về ngày mai.

Mở lại blog theo lời anh Càm Ràm, để đón gió về, xua tan nỗi buồn và những ngày u ám.

0 comments:

Post a Comment