Buổi sáng ở Quán cà phê người già

Sáng thứ ba, chả phải đầu tuần mà cũng chưa đến cuối tuần. Sài Gòn mát mẻ, được bạn dẫn đến một quán cafe người già, nằm ngay giữa trung tâm thành phố.

Quán trưng dụng khoảng sân chừng vài chục mét trước cửa một căn nhà cũng đã cũ. Quán không tên, sàn xi măng sứt sẹo, bàn ghế cọc cạch, bước vào là thấy mùi khói nồng nồng... Chủ quán là cặp vợ chồng già, chồng Bắc vợ Trung, khách khứa cũng toàn đàn ông đứng tuổi.

Lọt thỏm giữa đô thị ồn ào là một nơi chốn cũ kỹ, chậm chạp, có phần quê mùa, ánh sáng chênh chếch của một ngày Sài Gòn nắng nhạt. Ấy vậy nhưng nó lại cho người ta cái cảm giác yên ổn, an toàn đến lạ.

Bàn bên cạnh là một bác già đang oang oang nói chuyện chính trị, giọng đồng bằng chiêm trũng đặc sệt. Bỗng nhớ "câu lạc bộ" của bố ở nhà quá thể...






0 comments:

Post a Comment